August 23, 2012

Gởi người lính gìa viễn xứ...

Một buổi chiều mưa buồn xem phỏng vấn hai anh lính VNCH: Lê phi Ô và Trần Điềm trong DVD "Trực- diện kinh hoàng", vì cảm-xúc những gì trong quá-khứ nên em đã sáng tác bài thơ nầy...

Gởi người lính gìa viễn xứ...

Tôi đã lắng nghe tâm sự của anh
Người lính VNCH...xa cách mãi quê-hương
Một buổi chiều buồn trong căn gác nhỏ
Mưa gió rì rầm ngoài kia khung cửa
Lời của anh...dâng cảm xúc tận hồn

Tôi ở quê-hương thành phố Sàigòn
Và mãi nhớ những gì trong quá khứ
Ba bảy năm đất nằm im không ngủ
Bao trở trăn nhưng không nói nên lời
Vẫn thở dài, tiếc nuối mãi không thôi
Vì sao và vì sao anh nhỉ ???

Hơn hai mươi năm chiến tranh tù tội...
Xương chồng xương, loang máu thấm da người
Tàn chiến cuộc, lệ rơi nhiều trên mắt
Đoàn quân tan trong bất chợt ngỡ ngàng
Còn gì đâu...bao khí phách hiên ngang
Hờn sông núi ngậm hờn trong chín cõi

Đã qua rồi những tháng năm lửa khói
Bởi vần xoay vận nước nỗi trôi xoay...
Phút chạnh lòng...người lính gìa viễn xứ
Một đời anh...dâng hiến tuổi thanh xuân
Nào sá chi những hiểm nguy sinh tử
Cho quê-hương được hạnh-phúc rạng ngời

Dù nước mất nhà tan, dù uất hận chơi vơi
Miền Nam VN luôn mãi nhớ đến các anh
Và thầm ghi ơn những người nằm xuống...

Song H. - Hè 2012